top of page
  • viethungtran1999

Du lịch chữa lành

Em có may mắn được gặp gỡ, nói chuyện, ăn cùng, ngủ cùng, đi du lịch cùng, khám phá và trải nghiệm cùng rất rất nhiều các vị khách đáng quý, đáng mến, đáng ngưỡng mộ và đáng yêu đến từ muôn vàn lĩnh vực ngành nghề khác nhau. Có lẽ không có công việc nào cho em nhiều cảm xúc như du lịch, trong thời buổi máy móc, trí tuệ nhân tạo, công nghệ hiện đại lên ngôi mà sự gắn kết người với người lại được trân trọng như thời gian các cô chú, anh chị và các em chúng ta cùng chia sẻ với nhau.


Từ những câu chuyện về Tây Ban Nha , Bồ Đào Nha, Việt Nam đến những câu chuyện về gia đình, công việc, học tập, đầu tư, pháp lý, xã hội... chưa bao giờ mình thấy có nhóm nào giống nhóm nào hay đoàn nào giống đoàn nào. Mỗi gia đình, mỗi cặp đôi, mỗi công ty, mỗi nhóm bạn lại có những câu chuyện, tính cách và sở thích riêng, những màu sắc riêng đọng lại trong trí nhớ của mình.


Trong tiếng Anh người ta có thuật ngữ "weekend escape" như một cách nói một chuyến đi ngắn cuối tuần để "thoát khỏi" thực tại, mà mình thì nghĩ điều này không đúng với các cô chú, anh chị và các bạn đến với mình, với Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha.

Chúng ta không đi chơi để thoát khỏi thực tại, không phải đi chơi để quên những điều phiền muộn, để gác lại những lo toan bộn bề của cuộc sống, mà đi chơi để nhìn lại chính mình. Đi chơi, đi du lịch, trải nghiệm và nói chuyện chia sẻ là một cách để phản chiếu tấm gương chính bản thân tâm hồn mình, cách sống, cách nghĩ, cách tư duy và cách cảm nhận cuộc sống từ trước đến nay của mình như thế nào, so sánh với cách sống của "người ta" - người Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha.


Và du lịch cũng là để chữa lành tâm hồn. Không phải chỉ có tâm hồn bị hỏng mới phải chữa, không phải cứ tổn thương mới phải lấp đầy, mà nhiều khi chỉ là nhìn thấy một góc khác về cuộc sống con người của hai đất nước cách Việt Nam hơn 10000km, họ có gì khác chúng ta, mà để khiến chúng ta sau khi du lịch về đều nói "thôi ở Việt Nam sướng hơn" hoặc "khi nào nghỉ hưu sẽ sang đây".


Mình có thể không nhớ hết tên khách nhưng mình không thể quên được những câu chuyện mà mọi người chia sẻ, những chuyện về tình yêu, hôn nhân, gia đình, quan hệ cha mẹ con cái, giới tính, công việc, áp lực tiền bạc, bệnh trầm cảm,...tất cả khiến bản thân mình, vốn là một cô gái nhạy cảm và cực kỳ yêu bộ môn tâm lý con người, quan sát, lắng nghe và có cái nhìn vị tha hơn rất nhiều so với trước đây, và thấy rằng trong xã hội có rất nhiều những câu chuyện cần được đồng cảm, cần được lắng nghe, thấu hiểu và cần những chuyến đi để chữa lành.


Thực sự hãy đi ... không phải để giải thoát, trốn chạy thực tại mà đi để nhìn lại mình và chữa lành cho tâm hồn.



1 visualización0 comentarios

Entradas Recientes

Ver todo
bottom of page