top of page
viethungtran1999

Tây Ban Nha - Bồ Đào Nha, nơi thời gian ngừng lại

Mình lúc nào cũng yêu quý hai quốc gia, con người và văn hoá Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha. Có cơ hội được sống, học tập và làm việc ở cả hai nơi, được đặt chân đến những làng quê, vùng đất, thành phố mà chưa có nhiều người Việt sinh sống, cũng là điều khiến mình thấy tự hào.



Tuy nhiên, hai đất nước này khác nhau lắm nhé các bạn, đừng nói họ giống nhau vì cùng có chữ “Nha”, chẳng qua chữ “Nha” là tên theo phiên âm tiếng Trung thôi ý. Còn nếu nói họ giống nhau thì chẳng khác gì nói Việt Nam giống Trung Quốc. Thế nhưng có một điều mà mình phải công nhận là họ giống nhau, đó là CHẬM.


1. CHẬM trong cách ăn uống: người Tây Ban Nha ăn trưa vào lúc 14h, có những khi 15h mới ăn trưa cũng là chuyện thường tình, ăn tối thì 20h, 22h mới bắt đầu, và họ ăn cũng rất CHẬM thường kéo dài khoảng 1,5-3 tiếng. Trong khi ở Anh Quốc người ta chỉ ăn một cái bánh sandwich buổi trưa thì ở Tây Ban Nha ăn cả menu trưa với món khai vị, món chính, tráng miệng, cà phê/trà. Nhiều khi mình còn phải “xin lỗi” nhà hàng vì hôm nay mình bận quá, “chỉ” ăn mỗi 1 món chính, không có thời gian ăn món khai vị, tráng miệng, cà phê…phải xin lỗi không họ sẽ phật lòng vì sao mà đến và đi nhanh như cơn gió, không đúng với phong cách ăn uống của người bản xứ.


2. CHẬM trong cách xử lý công việc: email là một thói quen của xã hội văn minh để trao đổi liên lạc. Tuy nhiên, ở hai quê hương Tây Ban Nha – Bồ Đào Nha của mình, người ta chỉ dùng email để chốt lại những việc quan trọng cần gửi văn bản, nếu không người ta dùng miệng, cả nghĩa đen và “nghĩa bóng” (“nghĩa bóng” là gọi điện thoại còn nghĩa đen là nói trực tiếp bằng miệng) hoặc gửi tin nhắn. Ở đây người ta tin nhau đến mức có thể đóng tiền điện, nước, điện thoại bằng việc gọi lên Tổng đài, đọc số thẻ tín dụng, đọc cả ngày tháng và mã số bí mật để Tổng đài tự trừ tiền. Điều này thì thực ra cũng nhanh chứ không có gì chậm, chậm ở chỗ là người ta CHẬM gửi email, CHẬM chốt bằng văn bản giấy trắng mực đen, CHẬM xác nhận những điều đã nói trên điện thoại. Với họ những gì đã nói ra là niềm tin rồi, không cần ký tá như Việt Nam.


3. CHẬM trong tiếp nhận những tình huống mới: trong quá trình giải quyết công việc hay dự án, nếu phát sinh tình huống mới, nếu tình huống đó phát sinh vào chiều thứ 5 thì người ta sẽ automatic đẩy qua thứ 2 giải quyết, với lý do thứ 6 thường là “bước đệm” cho cuối tuần, chẳng mấy ai họp hành, check email, đọc văn bản thứ 6 cả, chiều thứ 5 là người ta đã chúc nhau cuối tuần vui vẻ rồi.



4. CHẬM trong giải quyết công việc với số lượng lớn: một ví dụ đơn giản đó là người bồi bàn, thường thì ở Việt Nam khi họ thấy đoàn khách 15-20 người vào nhà hàng cùng 1 lúc, họ sẽ rất vui, có khi dẹp hết khách lẻ qua 1 bên để đón đoàn lớn. Nhưng với Tây Ban Nha – Bồ Đào Nha khi thấy nhiều người đổ bộ vào nhà hàng, nét căng thẳng hiện rõ trên khuôn mặt họ. Họ sẽ mất 15 phút để suy nghĩ nên cho đoàn lớn này ngồi ở đâu, nên xếp bàn ăn thế nào, và 15 -30 phút nữa để mang và ghi chép menu đồ ăn. Tổng cộng thời gian ăn uống mới mất 3 tiếng là như vây.


5. CHẬM trong cách sống: phong cách sống của người Tây Ban Nha – Bồ Đào Nha là rất cân bằng giữa công việc và nghỉ ngơi. Họ không sống để làm việc, mà làm việc chỉ là một phương tiện kiếm sống thôi. Ngoài việc họ rất ưu tiên cuối tuần, chiều thứ 6 các công sở sẽ đóng cửa từ 15h, mỗi tháng họ còn có 1-2 vị Lễ thánh và được nghỉ bắc cầu giống như nghỉ lễ vua Hùng của mình. Tháng 8 thì cả nước nghỉ hè, kể cả cơ quan nhà nước. Tổng cộng trong 1 năm chắc họ chỉ làm việc 10 tháng. Mình đã từng thấy có một công ty treo biển thời gian làm việc sáng từ 11h-13h, chiều từ 17h-20h, họ ngủ trưa 4 tiếng vậy thôi các bạn ạ.


Và cuối cùng mình muốn nói Tây Ban Nha - Bồ Đào Nha là hai quốc gia rất đáng sống dành cho những người muốn nghỉ ngơi, thư giãn, về hưu, sống buông bỏ và thanh thản. Nhất là Bồ Đào Nha, quốc gia luôn nằm trong bảng xếp hàng quốc gia yên bình nhất thế giới, và tốt nhất cho người về hưu. Đồ ăn phong phú, khí hậu mát mẻ (trừ tuần vừa rồi nắng nóng 37 độ), biển xanh, nắng vàng, cát trắng, núi cao, sông sâu, tất cả có hết ở hai quốc gia trên bán đảo Iberia này.


Thế nên nơi thời gian ngừng lại là nơi mà những xì trét căng thẳng, mệt mỏi, áp lực, deadline, đau đầu phải nhường chỗ cho sự chậm rãi, yên bình, thoải mái, đơn giản, thư giãn các bạn ạ. Cuộc sống của họ là như vậy đấy, chúng ta phải tập quen với điều đó.



5 visualizaciones0 comentarios

Comments


bottom of page